Thứ Hai, 12 tháng 11, 2007

Mio, con trai ta - giấc mơ ngọt ngào

Chúng ta đã biết tới Pippi tất dài - cô bé nổi loạn, ngổ ngáo, còn bây giờ, Astrid Lindgren lại mang tới cho chúng ta câu chuyện về một cậu bé cô đơn, ngoan ngoãn đã tìm thấy miền đất của những ước mơ.
Cậu bé mồ côi Andy không bao giờ có thể tin rằng một lúc nào đó cậu được một vị thần trong chai đưa khỏi thành phố u buồn và những người lạnh lùng nhận nuôi cậu để tới Xứ sở xa xôi tươi đẹp. Nơi đó, cậu gặp lại cha mình – một đức vua hiền minh và tất nhiên, cậu là hoàng tử với cái tên dễ thương: Mio. Nơi này, cậu thỏa thuê vui chơi mà không bị quở mắng, ai ai cũng là bạn tốt, khác hẳn với những gì cậu đã từng trải qua. Nhưng dần dần, Mio phát hiện rằng cuộc sống ở đây vẫn chưa hoàn toàn yên bình bởi tên hiệp sỹ Kato tàn ác. Và cậu hoàng tử bé sẽ phải làm một điều gì đó cho xứ sở của mình, đặc biệt là khi đám lính của Kato bắt mất con ngựa yêu của cậu.
Mio, con trai ta tựa như một giấc mơ của trẻ em về một xứ sở tươi đẹp có tình yêu thương của cha mẹ, có những người bạn tốt, được làm những điều mà thông thường bố mẹ không cho làm như được ngủ ngoài trời suốt đêm, được chơi cả ngày không cần về nhà và được trở thành những người anh hùng.
Mio, con trai ta sẽ là một trong những tác phẩm được bình luận, phân tích trong lễ kỷ niệm 100 năm ngày sinh nhà văn Astrid Lindgren vào thứ Tư tuần này. Cuốn sách hiện đã được phát hành .

Thứ Năm, 8 tháng 11, 2007

Thiếu nữ đeo hoa tai ngọc trai

Một trong những bức tranh được ca ngợi nhất trên thế giới - Thiếu nữ đeo hoa tai ngọc trai của họa sỹ Johannes Vermeer ẩn giấu trong mình biết bao điều bí ẩn. Ai là người mẫu cho bức tranh và tại cô lại được chọn? Cô đang nghĩ gì khi ngoái nhìn lại? Đôi mắt mở lớn và nụ cười bí ẩn của cô thể hiện nên sự trong sáng hay cố tình quyến rũ? Và tại sao cô lại đeo hoa tai ngọc trai. Cuốn sách của Tracy Chevavier sẽ lý giải cho điều đó.
Thiếu nữ đeo hoa tai ngọc trai kể lại câu chuyện của Griet, một cô gái Hà Lan 16 tuổi làm người giúp việc trong nhà của họa sỹ Johannes Vermeer. Sự kiên nhẫn và mẫn cảm của cô không chỉ giúp cô hoàn thành công việc, mà còn thu hút cả sự chú ý của người họa sỹ. Bất chấp sự khác biệt về đẳng cấp xã hội, giáo dục hay giàu nghèo, họ đồng cảm với nhau trong cách nhìnhận cuộc sống. Vermeer đã dần vẽ cô vào thế giới sắc màu của ông. Những hình ảnh tĩnh lặng mà tỏa sáng của một người phụ nữ sống thầm lặng càng lúc càng rõ nét.
Griet đã thành người mẫu cho ông chủ của mình, đồng nghĩa với việc cô phải đối đầu với rất nhiều nhiều đố kỵ và cấm đoán. Cuộc sống của người họa sỹ cũng đầy phức tạp khi tâm hồn nghệ thuật của ông phải đối diện với những toan tính. Không chỉ thế, Griet trở thành mục tiêu chiếm đoạt của người bảo trợ giàu có những tàn nhẫn cho Johhannes Vermeer. Càng say đắm nhau, Griet và Johhennes càng phải tìm mọi cách trốn thoát khỏi những mối nguy hiểm sẵn sàng vồ tới và những điều tiếng ồn ào trong giới thượng lưu.
Và câu chuyện sẽ kết thúc ra sao, các bạn hãy đón đọc tác phẩm Thiếu nữ đeo hoa tai ngọc trai nhé!

Thứ Bảy, 3 tháng 11, 2007

Ngày đọc sách của bạn: Bí ẩn về con chó lúc nửa đêm

Sherlockholms luôn là nhân vật thám tử được mọi người say mê, ngay cả với cậu bé Christopher mắc chứng tự kỷ trong "Bí ẩn về con chó lúc nửa đêm". Đoạn trích dưới đây là những bình luận thú vị và logic của cậu bé về một vụ án của vị thám tử lừng danh.


107.

Con chó săn của dòng họ Baskerville là cuốn sách tôi thích.

Trong Con chó săn của dòng họ Baskerville, Sherlock Holmes và bác sĩ Watson có khách đến thăm là ông James Mortimer, ông ta là bác sĩ ở vùng truông cỏ Devon. Bạn của James Mortimer là Ngài Charles Baskerville vừa mới chết vì đau tim và James Mortimer nghĩ rằng ông ta có thể chết vì sợ. James Mortimer cũng có một cuộn giấy cổ mô tả lời nguyền của dòng họ Baskerville.

Cuộn giấy này nói rằng Ngài Charles Baskerville có một ông tổ tên là Ngài Hugo Baskerville, một ông man rợ, tục tĩu và vô thần. Và ông ta cố quan hệ tình dục với con gái của một tiểu điền chủ, nhưng cô ấy trốn thoát và ông ta đuổi theo cô băng qua truông cỏ. Và bạn bè ông là những kẻ ăn chơi táo tợn, họ đuổi theo sau ông ta.

Và khi họ tìm thấy ông, người con gái của ông tiểu điền chủ đã chết vì kiệt sức. Và họ thấy một con thú đen lớn hình dáng giống như chó săn nhưng lớn hơn bất cứ con chó săn nào người ta từng thấy, và con chó săn này đang xé cổ Ngài Hugo Baskerville. Và một trong các người bạn chết vì sợ ngay tối hôm đó và hai người khác bị khủng hoảng suốt đời.

James Mortimer nghĩ rằng con chó săn của dòng họ Baskerville có thể đã làm Ngài Charles chết vì sợ và ông ta lo rằng người con trai thừa kế của ông ta, Ngài Henry Baskerville, sẽ gặp nạn khi đến lâu đài ở Devon.

Vì thế Sherlock Holmes cử bác sĩ Watson tới Devon với Ngài Henry Baskerville và James Mortimer. Và bác sĩ Watson cố tìm xem ai đã giết Ngài Charles Baskerville. Và Sherlock Holmes nói ông sẽ ở lại London, nhưng ông bí mật đến Devon và điều tra một mình.

Và Sherlock Holmes tìm ra rằng Ngài Charles bị người láng giềng là Stapleton giết chết, ông ta là người sưu tầm bướm và có họ hàng xa với dòng họ Baskerville. Và Stapleton nghèo, vì thế ông ta định giết Ngài Henry Baskerville để thừa hưởng tòa lâu đài.

Để làm việc này ông ta mang một con chó khổng lồ từ London đến và bôi chất lân quang lên khắp người nó để nó phát sáng trong bóng tối, và nó chính là con chó làm Ngài Charles Baskerville chết vì sợ. Và Sherlock Holmes và Watson và Lestrade của Sở mật thám Scotland Yard bắt nó. Và Sherlock Holmes và Watson bắn con chó, đó là một trong những con chó bị giết chết trong truyện, điều này không hay vì con chó không có lỗi gì. Và Stapleton trốn vào khu đầm lầy Grimpen trong truông cỏ, và chết vì bị sa vào một bãi lầy.

Có một vài điểm trong câu truyện tôi không thích. Một điểm là cuộn giấy cổ vì nó được viết bằng ngôn ngữ cổ khó hiểu như thế này

Hãy học từ câu chuyện này không phải để sợ hệ quả của quá khứ, mà để thận trọng trong tương lai, để những đam mê xấu xa đã khiến gia đình ta chịu bao đau khổ không còn được khơi lên để khiến chúng ta sụp đổ.

Và đôi khi Ngài Arthur Conan Doyle (tác giả) mô tả con người như thế này

Khuôn mặt có điều gì không ổn một cách khó tả, một nét biểu hiện thô lỗ, một vẻ khắc nghiệt, có lẽ ở cách nhìn, một cái môi trề làm hỏng vẻ đẹp toàn hảo của nó.

Tôi không biết một vẻ khắc nghiệt, có lẽ ở cách nhìn nghĩa là gì, và tôi không thích để ý đến các khuôn mặt.

Nhưng đôi khi nếu có những chữ không hiểu nghĩa thì cũng hay vì ta có thể tra trong từ điển, như goyal (là chỗ lún sâu) hay tors (là những ngọn đồi hay mỏm đá).

Tôi thích Con chó săn của dòng họ Baskerville vì nó là một truyện trinh thám, nghĩa là có những manh mối và những thứ Đánh Lạc Hướng.

Đây là một vài manh mối

1. Hai chiếc giày ủng của Ngài Henry Baskerville bị mất lúc ông ở khách sạn ở London. Điều này nghĩa là có người muốn đưa nó cho con chó của dòng họ Baskerville ngửi, như chó săn, để nó đuổi theo ông ta. Điều này có nghĩa Con chó săn của dòng họ Baskerville không phải là một con vật siêu nhiên mà là chó thật.

2. Stapleton là người duy nhất biết cách đi băng ngang khu đầm lầy Grimpen và ông ta bảo Watson đừng dây vào vì sự an toàn cho bản thân ông. Điều này nghĩa là ông ta đang giấu một vật ở giữa khu đầm lầy Grimpen và không muốn ai thấy nó.

3. Bà Stapleton bảo bác sĩ Watson “đi thẳng về London lập tức”. Đấy là vì bà nghĩ bác sĩ Watson là Ngài Henry Baskerville và bà biết chồng bà muốn giết ông.

Và đây là một vài thứ Đánh Lạc Hướng

1. Sherlock Holmes và Watson bị theo dõi khi họ ở London bởi một ông có bộ râu quai nón màu đen ngồi trong xe ngựa. Điều này làm bạn nghĩ rằng người đàn ông là Barrymore, người quản gia ở Lâu đài Baskerville, vì ông là người duy nhất có bộ râu quai nón màu đen. Nhưng người đàn ông thật ra là Stapleton đeo râu giả.

2. Selden, kẻ sát nhân ở Notting Hill. Đây là một người vừa trốn khỏi nhà tù gần đấy và đang bị săn lùng trong truông cỏ, điều này làm bạn nghĩ rằng hắn phải dính líu gì đó vào câu chuyện, vì hắn là kẻ tội phạm, nhưng hắn chẳng liên can gì đến câu chuyện cả.

3. Người đàn ông trên mỏm đá. Đây là bóng một người đàn ông mà bác sĩ Watson thấy trên truông cỏ vào ban đêm và không nhận ra là ai, điều này làm bạn nghĩ đó là kẻ sát nhân. Nhưng đó là Sherlock Holmes đã bí mật đến Devon.

Tôi cũng thích Con chó săn của dòng họ Baskerville vì tôi thích Sherlock Holmes và tôi nghĩ nếu tôi là một thám tử đúng nghĩa thì ông là loại thám tử tôi muốn làm. Ông rất thông minh và ông giải quyết các bí ẩn và ông nói

Thế giới đầy những điều hiển nhiên mà không ai chịu để mắt quan sát.

Nhưng ông thì ông chú ý đến chúng, giống như tôi. Trong sách cũng nói

Sherlock Holmes, ở một mức độ rất đáng kể, có khả năng cô lập suy nghĩ của ông theo ý muốn.

Và điều này cũng giống tôi, vì tôi rất thích một số thứ, như làm toán, hay đọc sách về các phi đoàn Apollo hay cá mập trắng khổng lồ, tôi không để ý bất cứ thứ gì khác, và Cha có thể gọi tôi xuống ăn tối và tôi không nghe thấy ông. Và đây là lý do tôi rất giỏi chơi cờ tướng, vì tôi cô lập suy nghĩ của mình theo ý muốn và tập trung vào bàn cờ và một lúc sau đối thủ của tôi sẽ ngưng tập trung và bắt đầu gãi mũi, hay nhìn ra cửa sổ, và họ sẽ phạm sai lầm và tôi sẽ thắng.

Bác sĩ Watson cũng nói về Sherlock Holmes

Trí óc anh... bận cố gắng sắp xếp một hệ thống trong đó tất cả những tình tiết lạ lùng và dường như rời rạc đều có chỗ của mình.

Và đó là điều tôi đang cố làm khi viết cuốn sách này.

Sherlock Holmes cũng không tin vào siêu nhiên, có nghĩa là Thượng đế và chuyện thần tiên, và Chó Địa ngục và lời nguyền, là những thứ ngu đần.

Và tôi sẽ kết thúc chương này bằng hai sự kiện lý thú về Sherlock Holmes

1. Trong bản gốc truyện Sherlock Holmes , Sherlock Holmes không bao giờ được tả là đội mũ săn như ông luôn đội trong phim ảnh và truyện tranh. Cái mũ săn do một ông tên Sidney Paget chế ra, ông là người minh họa cho các cuốn truyện ban đầu.

2. Trong bản gốc truyện Sherlock Holmes , Sherlock Holmes không bao giờ nói “Sơ đẳng thôi, Watson thân mến.” Ông chỉ nói câu này trong phim ảnh và trên truyền hình.

109.

Tối hôm đó tôi viết thêm cho cuốn sách của tôi, và sáng hôm sau tôi mang vào trường để Siobhan đọc và chỉ cho tôi xem tôi có mắc lỗi chính tả và văn phạm nào không.

Siobhan đọc quyển sách trong giờ nghỉ buổi sáng, vừa đọc vừa uống cà phê và ngồi ở rìa sân chơi với các giáo viên khác. Và sau giờ nghỉ buổi sáng cô đến ngồi xuống cạnh tôi và rồi nói cô đã đọc qua đoạn đối thoại của tôi với bà Alexander, và cô nói: “Em đã kể chuyện này với cha em chưa?”

Và tôi đáp: “Chưa.”

Cô liền nói: “Em có định kể cho cha em về chuyện này không?”

Và tôi đáp: “Không.”

Và cô nói: “Tốt. Cô nghĩ như thế phải đấy, Christopher.” Rồi cô nói: “Em có buồn khi phát hiện ra việc này không?”

Tôi liền hỏi: “Phát hiện ra việc gì?”

Và cô nói: “Em có bực tức khi biết mẹ em và ông Shears yêu đương nhau không?”

Và tôi nói: “Không.”

Cô liền nói: “Em có nói thật không, Christopher?”

Và tôi nói: “Em luôn luôn nói sự thật.”

Và cô nói: “Cô biết, Christopher ạ. Nhưng đôi khi mình buồn một chuyện gì, mình không thích kể cho người khác là mình buồn về việc đó. Mình thích giữ nó như một bí mật. Hay đôi khi mình buồn nhưng mình không thật sự biết là mình buồn. Vì vậy mình nói là mình không buồn. Nhưng thật ra mình buồn.”

Và tôi nói: “Em không buồn.”

Và cô nói: “Nếu khi nào em bắt đầu cảm thấy buồn về việc này, cô muốn em biết là em có thể đến nói chuyện đó với cô. Vì cô nghĩ nói với cô thì em sẽ thấy bớt buồn. Và nếu em không cảm thấy buồn mà chỉ muốn nói chuyện với cô về việc này thì cũng được. Em hiểu không?”

Và tôi nói: “Em hiểu.”

Và cô nói: “Tốt.”

Và tôi đáp: “Nhưng em không cảm thấy buồn về việc này. Vì Mẹ chết. Và vì ông Shears không còn quanh đây nữa. Vì vậy em sẽ cảm thấy buồn về một điều không có thật và không hiện hữu. Và như thế là ngu đần.”

Rồi tôi tập làm toán hết buổi sáng, và bữa trưa tôi ăn không khoái khẩu vì nó có màu vàng, nhưng tôi ăn cà rốt và đậu Hà Lan và rất nhiều xốt cà chua. Và món tráng miệng, tôi ăn vài quả dâu đen và bánh táo nướng, nhưng không ăn vỏ bánh vì nó cũng màu vàng, và tôi nhờ cô Davis lấy vỏ bánh ra trước khi bà để nó lên đĩa của tôi vì nếu các loại thức ăn khác nhau đụng vào nhau khi chưa thực sự nằm trên đĩa của tôi thì cũng không sao cả.

Thứ Tư, 31 tháng 10, 2007

Thêm một cuốn sách được trao giải Man Booker sẽ được phát hành

Inheritance of loss của Kiran Desai là tác phẩm được trao giải Man Booker tiếp theo sẽ được Nhã Nam phát hành.

Lấy bối cảnh những năm 1980, tác phẩm kể lại câu chuyện về những con người sống ở chân núi Đông Bắc của Himalaya. Trong số đó, có một vị thẩm phán đã nghỉ hưu, thất thế, chán nản, để tâm tư lạc trên bàn cờ và trong những ký ức đã xa. Sống cùng ông là cô cháu gái Sai mười bảy tuổi, mồ côi cha mẹ từ nhỏ và con chó được ông hết lòng cưng chiều. Họ ở trong một căn nhà cổ, có một đầu bếp đồng thời làm quản gia, giữa một vùng rộng lớn chỉ lác đác vài gia đình. Con trai của người đầu bếp làm việc cho vị thẩm phán – Biju – không tìm thấy tương lai ở đất nước của mình, đã tìm tới nước Mỹ và chấp nhận sống như một kẻ cư trú bất hợp pháp.

Câu chuyện bắt đầu trong không khí đầy căng thẳng khi quân phiến loạn ngày càng hoành hành. Những người Nepan gốc Ấn Độ đang tìm mọi cách chiếm được một vùng đất tự do, nơi họ sẽ sống cuộc đời tự chủ và công bằng. Nhưng trong những tháng ngày đó, Sai đã trải qua những rung động đầu đời, tìm thấy những điều trở thành động lực cho cuộc đời cô.

Mô tả lại thế giới của ký ức con người bằng một giọng văn thấm đẫm chất thơ, Kiran Desai đã chinh phục được mọi độc giả. Cô là người phụ nữ trẻ nhất được trao giải Man Booker. Tác phẩm Inheritance of loss sẽ được Nhã Nam xuất bản vào đầu năm 2008.

Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2007

PS I love you

P/S I love you Cecelia Ahern là cuốn sách vừa được Nhã Nam mua bản quyền.

Đây là câu chuyện đầy cảm động và lãng mạn về Holly Kennedy – người đã mất chồng 7 năm trước khi bởi căn bệnh não quái ác. Quãng thời gian sau khi người chồng ra đi mãi mãi quả thực là một cơn ác mộng đối với người thiếu phụ. Cô dường như không còn niềm tin với cuộc sống, không còn thấy niềm vui hay mơ ước. Holly tưởng chừng có thể chết theo người chồng thương yêu của mình để trốn thoát khỏi khoảng trống đớn đau mà anh để lại. Và rồi, đã có một phép màu xảy ra khi cô chuẩn bị trở về thăm nhà mẹ ruột, một phép màu đã khiến trái tim cô hồi sinh…

Tác giả Cecelia Ahern là một nhà văn đã trở thành một hiện tượng xuất bản của Ireland tương tự như Marc Levy với người Pháp. P/S I love you là cuốn tiểu thuyết đầu tay của cô – đã dẫn đầu trong danh sách bán chạy nhất tại Ireland, Anh, Mỹ, Đức và Hà Lan.

Bộ phim PS I love you được dựa theo cuốn tiểu thuyết này đang trong quá trình sản xuất. Bộ phim do Richard LaGravenese đạo diễn và Hilary Swank thủ vai chính, dự định sẽ ra mắt vào ngày 21/12 năm nay. Hi vọng cuốn sách của chúng ta cũng sẽ ra kịp lúc với bộ phim này.

Những cuốn sách mới đến từ nước Nhật

Đã có nhiều bạn đọc hỏi Nhã Nam về những cuốn sách tiếp theo của tác giả Banana Yoshimoto. Nhã Nam xin trả lời rằng: chúng tôi vẫn tiếp tục dịch và giới thiệu nữ tác giả này tới các bạn, chỉ có điều là việc dịch cho từng cuốn chiếm những khoảng thời gian khác nhau và cũng phải ưu tiên cả các tác giả khác nữa. Cuốn Amrita hiện đang được dịch tới giai đoạn cuối, và chắc chắn sẽ là cuốn sách được xuất bản sớm nhất sau Vĩnh biệt Tugumi.

Nhã Nam cũng đã hoàn tất việc mua bản quyền cho cuốn LizardAsleep của Banana Yoshimoto. Hai cuốn sách này sẽ được bắt đầu bước vào quá trình dịch ngay lập tức để nhanh chóng giới thiệu được với bạn đọc.

Và hơn thế nữa, Nhã Nam sẽ giới thiệu với các bạn hai nữ tác giả nổi tiếng khác từ đất nước Nhật Bản.

Người thứ nhất là Ami Yamada – một tác giả nổi tiếng với những cuốn tiểu thuyết nóng bỏng về tình yêu với khát vọng thể xác, tình yêu giữa những người không có chung màu da đã từng tạo nên những cuộc tranh luận trong văn đàn nước Nhật. Bạn có thể đọc thông tin về nữ nhà văn có tính cách quyết liệt này này tại đây. Hai tác phẩm đầu tiên của Yamada sẽ được Nhã Nam xuất bản là Beddotaimu Aizu (Bed time eyes) Fumizekkha (Wonderful flavour).

Người thứ hai là nữ tác giả Yoko Ogawa – người đã giành được rất nhiều giải thưởng văn học tại Nhật với một phong cách viết giản dị mà hết sức gợi cảm. Các tác phẩm của bà mang tới cho bạn đọc cảm giác hạnh phúc khi được thả sức để trí tưởng tượng tung bay và bày tỏ khát vọng tự do. Những tác phẩm đầu tiên của bà sẽ được giới thiệu tại Việt Nam là Hakase no aishita Sushiki (Gift of Numbers), Ninshin Karenda (Pregnancy Diary) và Hoteru Airisu (Hotel Iris)

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Bìa của một ấn bản cho Hotel Iris tại Châu Âu

Nhã Nam sẽ giới thiệu cụ thể về từng cuốn sách trong những entry sau.

Lại là những cơn gió từ Nhật Bản – và việc của chúng ta chỉ là chờ đợi để tận hưởng sự mát lành của chúng.